Anh mất đi để lại cho đời theo cách không ai muốn, trái tim anh, lá gan, lá phổi của anh tiếp tục sống. Hành động của gia đình anh đã để lại cho đời những mảnh ghép còn khuyết để chúng tôi viết tiếp những câu chuyện sẻ chia tròn đầy. Người tôi muốn nói ở đây là anh Đ.M.H (sinh năm 1983) quê Thái Nguyên, người không may chết não, gia đình đã đồng ý hiến tặng để cứu giúp những bệnh nhân khác.

Khi người nhà bệnh nhân gặp anh lần cuối trước khi “gửi anh sống theo cách đặc biệt” chiếc giường băng ca được đẩy từ phòng bệnh điều trị tích cực, chuyển dần qua thang máy, qua các tầng để vào phòng mổ. Cái nắm tay chặt của người thân và …lời nói vĩnh biệt chạm vào trái tim người chứng kiến. “Anh tiếp tục sống mạnh khỏe nhé”. Câu nói nghẹn ngào của vợ anh, người vợ tảo tần luôn sát cánh cùng anh trong lúc gặp biến cố. Ở dưới đó ekip mổ đang đợi sẵn, các khâu chuẩn bị đã xong. Lời nói tri ân của ekip bác sĩ, phút mặc niệm người hiến trước khi phẫu thuật. Không gian yên lặng chỉ nghe tiếng máy kêu theo từng nhịp thở.
Anh ra đi nhưng đã kịp cứu giúp nhiều người, mang lại ánh sáng cho người khác. Hành động nhân văn của gia đình anh đã làm lòng người ấm lại trong tiết trời xe lạnh của trời thu Hà Nội. Để chúng tôi viết tiếp câu chuyện cổ tích giữa đời thường và gieo hy vọng sống cho nhiều bệnh nhân khác.
