Đó là tiêu đề chúng tôi đặt cho bài viết khi nhận được là thư viết tay của bạn Đ.T.H (Thanh Hóa) gửi tới Trung tâm Điều phối ghép tạng Quốc gia. Được biết, bạn H đã đăng ký hiến mô, tạng sau chết đã lâu, vì lòng nhân ái chị đã viết “tâm thư” gửi tới Trung tâm. Bức thư không dài nhưng đã nói được tấm lòng của “tác giả”. Ban Biên tập xin trích đầy đủ bức thư này, hy vọng xã hội có cách nhìn cởi mở hơn để vấn đề hiến mô, tạng không còn là rào cản, tâm linh để giúp đỡ các bệnh nhân suy mô, tạng khác.
Bức thư của chị H được gửi tới Trung tâm
Hôm nay viết lá thư này gửi về Trung tâm, tôi thật vui và hạnh phúc, bởi cũng đã sáu năm trước, tôi từng đến Trung tâm đăng ký hiến tạng khi mất, đối với tôi đó là việc làm thật ý nghĩa.
Tôi năm nay 36 tuổi, quê ở Thanh Hóa, và hiện nay tôi đang nuôi trẻ mồ côi ở làng trẻ em SOS Hải Phòng. Ngày tôi bắt xe ra Hà Nội đăng ký hiến tạng, gia đình đều không ai biết, nhưng khi về tôi trao đổi, nói chuyện với em dâu, em nói thật tự hào khi điều tôi muốn tôi đã làm được, và em nói thật tự hào về con người tôi. Việc tôi đăng ký hiến tạng là điều muốn: Thấy đôi mắt của ai đó được sáng trở lại khi tôi hiến giác mạc, và muốn trái tim của mình đập mãi trong lòng người khác. Vì vậy tôi đã đăng ký hiến tạng toàn bộ cho trung tâm.
Tôi cũng biết ở Việt Nam việc đăng ký hiến tạng vẫn còn ít, vì mọi người chưa hiểu rõ, tôi muốn lan tỏa những điều ý nghĩa này tới tất cả mọi người, để mọi người có thể nhận rõ hơn về việc hiến tạng.
Tôi xin kính chúc cho y bác sĩ ở Trung tâm luôn mạnh khỏe, và mong rằng các y bác sĩ sẽ lan tỏa những điều tốt đẹp, ý nghĩa tất cả mọi người.
Bức thư khép lại với nội dung mộc mạc, chân thành. Ban Biên tập chúng tôi rất mong sẽ được đón nhận nhiều hơn nữa “món quà” như vậy, mộc mạc, nhỏ bé nhưng giúp chúng tôi có thêm động lực để tiếp tục lan tỏa những nghĩa cử nhân văn, nhân ái sâu sắc này.